文章索引

【積善章 第八】

( )( xiōng)( zāi)( xiáng) 。匪( fēi)( yóu)( tiān)( zuò) 。善( shàn)( è)( zhī)( yìng) 。各( )( )( )( lèi) 。善( shàn)( )( yōu)( ) 。天( tiān)( jiàng)( yīn)( zhì)

[箋註] 降,猶陞也。陰騭,言天默佑而陞降其福祿也。此章明積善之應。言人之善惡由於心,則吉凶見於事。而災異禎祥之兆,又形於吉凶未著之先,匪天作之,實因人之善惡而感應之也。人能積善修德,久而不衰,則天必默佑於上,降臨以福祚,此必然之理也。

( )( zhě)( chéng)( zhōu)( zhī)( xiān) 。世( shì)( lěi)( zhōng)( hòu) 。繼( )( )( wén)( ) 。伐( )( bào)( jiù)( mín) 。又( yòu)( yǒu)( shèng)( )( xián)( fēi) 。善( shàn)( wéi)( nèi)( zhù) 。故( )( shàng)( tiān)( yīn)( zhì) 。福( )( qìng)( yōu)( cháng)

[箋註] 成周者,周公建洛邑以居成王,號其都為成周也。言其先世,自后稷樹藝五穀以教民生,有大功於世。其後世子孫相承,千有餘年,皆不失其忠厚之德。至於太王、王季、文王,皆有聖人之德,以及於民。而武王因紂之暴,驅除殘虐,救民於水火之中,而有天下。又有太王之妃太姜,王季妃太任,文王妃太姒,武王妃邑姜,皆仁孝賢明,以為聖人之內助。其內外之聖德,繼繼承承,如此其美,故上天陰騭之。而福祥之長,未有如周之久者也。

( )( guó)( jiā)( shì)( )( hòu)( ) 。天( tiān)( mìng)( yōu)( ) 。 我( )( tài)( )( gāo)( huáng)( ) 。順( shùn)( tiān)( yìng)( rén) 。除( chú)( cán)( xuē)( bào) 。救( jiù)( mín)( shuǐ)( huǒ) 。 孝( xiào)( )( gāo)( huáng)( hòu) 。好( hào)( shēng)( )( ) 。助( zhù)( qín)( )( nèi) 。故( )( shàng)( tiān)( yīn)( zhì) 。奄( yǎn)( yǒu)( tiān)( xià) 。生( shēng)( mín)( yòng)( ) 。天( tiān)( zhī)( yīn)( zhì) 。不( )( shuǎng)( )( ) 。昭( zhāo)( zhù)( míng)( jiàn)

[箋註] 言我皇明自太祖以先,世積厚德,故天命我高皇帝起於濠滁,順天人之心,除殘賊,伐暴虐,救民塗炭。而高皇后,以仁厚之德,勤勞內政以助之,蒙上天之默佑,伐元而有天下,百姓乂安,垂裕後世。蓋天陰騭有德,昭如明鑑,不爽如此。

( )( xiǎng)( ) 祿( )( zhī)( bào)( zhě) 。由( yóu)( )( shàn)( zhī)( qìng) 。婦( )( rén)( nèi)( zhù)( )( guó)( jiā) 。豈( )( )( )( )( )( shàn)( zāi) 。古( )( )( yún) 。積( )( )( chéng)( ) 。積( )( yuàn)( chéng)( wáng) 。荀( xún)( )( yuē) 。積( )( )( chéng)( shān) 。風( fēng)( )( xīng)( yān) 。積( )( shuǐ)( chéng)( yuān) 。蛟( jiāo)( lóng)( shēng)( yān) 。積( )( shàn)( chéng)( ) 。神( shén)( míng)( )( )

[箋註] 言人之享福受祿,皆由積善而成。婦人之內助其夫,以興家國,又豈可不積善哉?古語有云,諸侯積德,則成王者之業;無德而積怨惡於民,則自取其敗亡而已。荀卿有言,山高則出雲霧,而興風雨;水深則生靈物,而出蛟龍。人能積善以成其德,則神明昭格,福祿綏矣。

( )( hòu)( fēi)( zhì)( )( shì)( shù)( rén)( zhī)( ) 。其( )( )( miǎn)( )( )( shàn) 。以( )( chéng)( nèi)( zhù)( zhī)( měi) 。婦( )( rén)( shàn)( ) 。柔( róu)( shùn)( zhēn)( jìng) 。樂( yào)( )( )( píng) 。無( ) 忿( fèn)( )( ) 。存( cún)( )( kuān)( hóng) 。無( )( )( )( ) 。敦( dūn)( )( rén)( ) 。無( )( cán)( hài)( ) 。執( zhí)( )( bǐng)( ) 。無( )( zòng)( yuè)( ) 。祗( zhī)( shuài)( xiān)( xùn) 。無( )( qiān)( wéi)( ) 。不( )( )( rén)( )( shì)( ) 。不( )( zòng)( )( )( qiāng)( ) 。積( )( ér)( )( ) 。福( ) 祿( )( cuì)( yān) 。嘉( jiā)( xiáng)( bèi)( )( )( ) 。餘( )( qìng)( liú)( )( hòu)( kūn) 。可( )( wèi)( xián)( nèi)( zhù)( )

[箋註] 蓋自后妃以及卿大夫士庶之妻,皆有內助其夫之職。既克勤克儉,以成其家,必積德累仁,以延其福。所謂善者,寬柔恭順,貞良安靜。心志和平,而無欺詐忿戾之事。度量寬洪,而無疑忌嫉妒之心。仁厚慈愛,而無傷殘毒害之念。執守禮義,而無驕縱、僭越之行。敬承先訓,而無過愆違背之失。不刻厲於人,以快適己意。不縱肆其意,以戕損生物。如是而積善不已,則福祿萃集於其身。嘉美禎祥,貽慶於夫主子女,美善流於後世,不亦為內助之至矣乎?

( )( yuē) 。積( )( shàn)( zhī)( jiā) 。必( )( yǒu)( )( qìng) 。書( shū)( yuē) 。作( zuò)( shàn)( jiàng)( zhī)( bǎi)( xiáng) 。此( )( zhī)( wèi)( )

[箋註] 餘慶,謂受福不已,延及子孫也。百祥,謂禎祥畢集,百事攸宜也。《易》曰:「積善之家,必有餘慶。積不善之家,必有餘殃。」《書》曰:「作善降之百祥,作不善降之百殃。」聖人之言,昭然明驗如此。